![]() Những ngày cuối tháng 2 này trời đã vào xuân, chiều Đông Kinh xanh biếc một màu, rặng mơ đầu phố đã bắt đầu chớm nụ đón những làn gió ấm đầu tiên. Đây đó trên mạng xã hội đã lác đác những lời nhắn nhủ, những tiếng tự tình về ngày 8 tháng 3, ngày quốc tế phụ nữ. Với nhiều chị em, đây là một ngày đặc biệt theo ý nghĩa của từng người. Với em cũng vậy, vì nó giúp em lắng đọng lại những suy tư. Thuở bé thơ, đây là ngày cha tặng mẹ một cành hồng, và cha nhất định sẽ dành thời gian cho mẹ con em. Tuổi đôi chín, em bắt đầu nhận được hoa hồng, và nhiều hơn những sự quan tâm. Những ngày đầu quen anh, giống như các chị em cùng lứa, cứ mỗi dịp hoa đào tàn sau Tết, lòng em lại bâng khuâng tự hỏi loài hoa mới nào anh sẽ tặng riêng em. Mỗi một loài hoa anh mang đến là một sự rung động rất khác đối với em. Có những cành hoa rất đẹp được trang trí trong bình thuỷ tinh, có những bông hoa rất tươi trên đôi môi hồng, nhưng cũng có rất nhiều bông hoa ướt đẫm mồ hôi trong sự nhọc nhằn. Có những mùi thơm ngạt ngào như hoa sữa mùa thu Hà Nội quê cha, cũng có những mùi hương dịu ngọt như hoa gạo đầu mùa quê mẹ, nhưng cũng có những vị mặn đắng lăn trên gò má gầy. Em đã từng hỏi anh, vị mặn đắng từ gió biển quê anh hay từ giọt mồ hôi dưới ánh nắng miền Trung lửa đốt? Anh bảo, cả từ những giọt nước mắt của người mẹ, người chị quê mình. Mẹ thương cha bám biển nhưng biển đã không còn hiền hoà, chị thương anh phải bỏ quê xa xứ đi lao động vì quê mình giờ chẳng còn tương lai. Cùng là những nhành hoa được nuôi dưỡng từ lòng đất mẹ Việt Nam, nhưng tại sao lại có những cánh hoa không tỏa sắc khi xuân đã về? Anh vẫn “nịnh”, em là đoá hoa đẹp nhất, khi hướng về quê mẹ. Nhưng em hiểu một cánh hoa toả hương không đem lại mùa xuân, và mùa xuân thật sự chỉ đến khi mọi cành hoa đều đâm chồi. Em sẽ không cần những cành hoa mỗi dịp 8 tháng 3 nữa, vì mỗi ngày hoa luôn nở trong lòng em. Cảm ơn anh, Tokyo ngày đầu xuân, Ngọc Hân
0 Comments
Leave a Reply. |
Archives
January 2022
Categories |